Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

CÀ PHÊ VỚI BẠN GIÀ





Mình biết lão này mười mấy năm nay, cùng lão chinh chiến trong Nam, ngoài Bắc không biết bao nhiêu lần, thế mà giờ vẫn không hiểu tại sao người như lão lại ngồi ở cái vị trí khá quan trọng của mấy tờ báo chuyên về cướp, giết, hiếp.

Không rõ những người xung quanh nhận xét về lão thế nào. Nhưng quả thật mình thấy lão đáng yêu kinh khủng. Hồi mới quen, đến nhà lão thấy tường treo nhiều tranh, mình buột miệng: Sao anh treo nhiều tranh kiểu này thế, trông xấu bỏ mẹ, rác nhà. Lão lúng búng giải thích đấy là tranh lão vẽ. Lão cũng tâm sự là thích vẽ tranh hơn làm báo.

Nhớ những năm 1998,99, lão dành dụm mua được một cái điện thoại cục gạch, sợ mất, lão mua kèm theo 1 cái dây xích to bằng ngón út, một đầu móc vào điện thoại, một đầu móc vào đỉa quần. Khổ nỗi, cái dây xích chỉ dài khoảng 30cm nên mỗi lần nghe điện lão cứ phải nghiêng người xuống cho vừa cái xích. Lão này cũng buồn cười, chả nhớ số của ai bao giờ, có chuông là bấm đưa lên tai nghe. Biết thế, chị em trong văn phòng cứ nhè lúc lão vào phòng vệ sinh là ngồi ở ngoài bấm số gọi, trong toilet lão vừa đi đái vừa nghiêng người theo sợi dây xích alo alố loạn lên, xong vừa đi ra vừa lầm bầm chửi thằng nào gọi mà không nói gì. Lão ra, người khai mù, hóa ra vì vặn người nghe điện thoại, lão đái ướt hết một ống quần mà không biết. Hihi.

Cách đây 3,4 năm, mình đưa lão đi matxa trong Sài Gòn, vào phòng thay đồ, thấy lão cởi mỗi áo, mặc nguyên quần dài định nhảy vào hồ sục, mình buồn cười quá bảo: "hàng" của anh bị dị tật à? Lão lúng ta lúng túng thú thật là chưa đi matxa thế này bao giờ, thấy mấy em đứng đó nên ngượng. Hehe.

Sáng nay hẹn nhau cà phê, đến thấy lão ngồi sẵn rồi, tóc chải vuốt ngược, áo sơ mi phẳng phiu, ngoài khoác áo vét lịch thiệp. Mình ngạc nhiên quá, không hiểu lão này sao tự nhiên thay đổi thế, chứ bình thường trông lôi thôi lắm, mình đoán chắc có em út nào để í đây, nhưng không tiện hỏi.

Cà phê chuyện trò chán chê, lúc tính tiền đi về, mình quay lại, thấy phía trên của lão thì chải chuốt, bóng bẩy, lại còn có khăn quàng vắt ngang cổ sành điệu. Nhưng phía dưới, chết cười là vẫn quần bò cũ bạc màu, xắn ống thấp ống cao và như thường lệ: khóa quần lão lại đéo thèm kéo lên, trông hở toang hoác. Giời ạ.

S.H.8.12.2012

Không có nhận xét nào: